Monday, June 6, 2011

NIỀM ÐAU MẤT MẸ


Năm xưa tôi còn nhỏ
Mẹ bồng ẳm cưng chiều
Ðến lúc tôi khôn lớn
Mẹ lo lắng đủ điều

Ngày tôi lên xe hoa
Mắt mẹ nhòa ngấn lệ
Nay tôi đã hiểu ra
Biển trời công đức mẹ …

Biết thuở nào đền đáp
Muôn một nghĩa cưu mang
Mẹ vội vàng vắng bóng
Bỏ tôi giữa dương gian
Với muôn ngàn cay đắng
Mỗi khi nhớ đến mẹ
Lòng hối hận dâng tràn
Vì trách nhiệm con thơ
Không chu toàn ơn mẹ
Lúc mẹ còn tại thế
Không lo lắng được gì
Ðể nay mẹ mất đi
Tâm hồn tôi ngất lịm
Có hối hận dường bao
Mẹ cũng chẳng nhìn thấy
Có nức nở nghẹn ngào
Mẹ cũng không nghe được
Có cổ rộng mâm cao
Mẹ cũng không hưởng được
Có hối tiếc lệ trào
Chỉ đau đớn dâng cao …

Mẹ ơi ! mẹ có biết
Ðã nửa phần tim óc
Con tê liệt hao mòn
Kể từ khi mất mẹ …

NPNA

No comments:

Post a Comment