Ngọn gió vô tình xô bão giông
Ðưa thuyền trôi giạt giữa dòng sông
Ðầu xuân nắng ấm hoa khoe sắc
Sao vẫn nghe đau ngập cả lòng
Ai biết cho thuyền đang dậy sóng
Một trời cô đọng nét thu phong
Ðể nghe ray rứt niềm thương nhớ
Dĩ vãng theo về những đợi mong
Anh hỡi em đâu muốn lấy chồng
Khi anh còn nặng nợ tang bồng
Khi em áo trắng chiều tha thướt
Gõ nhịp thơ ngây khắp nẻo đường
Nghĩ vậy em nào muốn lấy chồng
Trâm cài lược giắt đẹp hơn không
Sắc hoa màu nhớ vương vương tóc
Thảm cỏ xinh xinh quyện gót hồng
Bởi thế nên em chẳng lấy chồng
E thuyền mỏng mảnh giữa dòng sông
Làm sao chống chọi cơn giông lớn
Ðể lệ tuôn dòng giữa tiết đông
Anh hỡi nhưng em đã lấy chồng
Người năm xưa ấy đã sang sông
Dây chùng phím lạc tình dang dỡ
Em giết đời em giết tuổi hồng …
NPNA
No comments:
Post a Comment