Monday, June 27, 2011

GƯƠNG SON


Kính tặng nữ sĩ Trùng Quang

Tuổi chín tám, người vẫn say sưa viết
Tỏa khí hùng qua bút pháp tinh anh
Là nữ lưu sao tràn đầy khí tiết
Thầm phục người trang sử đã nên danh

Tuổi chín tám, bao người đà yên giấc
Người vẫn ngồi thao thức với non sông
Trăn trở từng đêm nỗi sầu chất ngất
Thương quê hương mà tan nát cõi lòng

Tuổi chín tám, bàn tay chưa mệt mỏi
Cả một đời dâng hiến nghiệp văn thơ
Hoài bão tương lai dựng xây bờ cõi
Chờ một ngày về tươi đẹp giấc mơ

Tuổi chín tám, bềnh bồng nơi xứ lạ
Mượn lời thơ thay sắt thép gươm đao
Dùng văn chương mong giữ lại sơn hà
Chiến sĩ về, cờ rực rỡ bay cao

Tuổi chín tám, tâm hồn như trẻ lại
Nhìn muôn màu muôn sắc dệt thành thơ
Yêu chiến sĩ nên lòng khao khát mãi
Mong họ về xây dựng lại cõi bờ

Tuổi chín tám, xem như là thế kỷ
Bí quyết nào chân vững, mắt không mờ
Tâm hồn nhiên chất đầy chân thiện mỹ
Muốn thọ như người, ôi… chỉ là mơ
Ra Ði Xin Hẹn Ngày Về
Vần thơ nhắc lại lời thề năm xưa
Vì quê hương đẫm nắng mưa
Mơ thuyền tách bến dẫu chưa thuận bườm
Ngày nào lẫm liệt súng gươm
Bây giờ tóc đã pha sương mất rồi
Trống lòng thúc giục từng hồi
Nghe như trống lệnh một thời chiến binh
Mong quê hương sớm thái bình
Về xây dựng lại quê mình … người ơi

NPNA

HẢI ÂU


Tản mác về đâu những áng thơ
Thời gian như huyệt lạnh sương mờ
Cố tâm nung nấu trong tiềm thức
Gợi nhớ riêng mình một ước mơ

Ước mơ một kiếp là chim biển
Tung cánh hải âu khắp mọi miền
Côn đảo xa vời, đồng cát mịn
Chẳng nghe tâm não nặng ưu phiền

Em sẽ đùa trăng trong bóng đêm
Rong chơi mỗi buổi nắng chiều lên
Dang tay ôm cả khung trời rộng
Nghe gió vi vu tiếng gọi thầm

Em sẽ xua mây tan ảm đạm
Nắng vàng tô đẹp núi sông tươi
Bầu trời lấp lánh ngàn tinh tú
Mỗi cánh sao là mỗi nụ cười

Tất cả nhân gian vui thật vui
Hải âu mang đến tặng cho người
Vẫn nghe sóng vỗ trên ghềnh đá
Từng cánh chim bay giữa biển trời …

NPNA

HAI PHƯƠNG TRỜI CÁCH BIỆT


Cho em gửi theo mây dòng lệ mặn
Khóc người tình đã vạn dặm ra đi
Từ buổi xa nhau đôi ngã phân ly
Hương kỷ niệm nhạt nhòa theo sương khói

Cho em gửi vào trăng tình chăn gối
Những men nồng xin chối bỏ từ đây
Mộng tương tư em ôm ấp bao ngày
Xin gói trọn vầng trăng soi lối nhỏ

Có nghe chăng lời em trao theo gió
Gửi nỗi niềm lắng đọng giữa hoàng hôn
Gió vô tư, nào đâu biết em buồn
Ðem giá lạnh phủ tâm hồn hoang vắng
                                                                                                                     
Em sẽ đợi người về trong ánh nắng
Nối vòng tay ôn lại thuở ngọc ngà
Một lần thôi rồi mãi mãi chia xa
Hai lối rẽ, hai phương trời cách biệt !

NPNA

HẬN SÔNG BA


Người nặng tình yêu cho đất nước
Bao giờ quên được hận Sông Ba
Chia ly bờ cõi sầu tan tác
Nước Việt nghìn năm thấm lệ nhòa…

Pleiku sương lạnh trời Tây Nguyên
Chiến sĩ hiên ngang chẳng lụy phiền
Cất bước oai hùng theo nhịp trống
Một thời thanh sử dễ nào quên ?…

Ngày ấy xông pha với Tiểu Đoàn
Máu đào loang đỏ dòng Dakpla
Chư Pao lệ nhỏ hờn ai oán
Gởi sóng trùng dương nỗi xót xa…

Ngồi đây mà nhớ mãi Hàm Rồng
Vùng đất cơ đồ rạng núi sông
Thung Lũng Hồng nửa đêm thức giấc
Nghẹn ngào nhìn máu lệ pha hồng !

Lòng dân ngậm nuốt đau hờn tủi
Chỉ phút giây bình địa Củng Sơn
Chiến sĩ gục đầu bên dốc núi
Lòng hờn căm thảm bại đau buồn

Sài Gòn đẹp mãi cho non nước
Một thuở thanh bình ta ấm thân
Cơn gió bạo cường tràn nỗi tức
Mất rồi dòng nước mát trong ngần ?

Địa danh muôn thuở đất Sài Gòn
Xưng bá xưng hùng ngôi Đế Vương
Hòn ngọc viễn đông ngày ấy đã
Ngậm ngùi đưa tiễn kẻ lên đường !

Nỗi đau đã thấu chín từng mây
Buộc phải quy hàng buổi sáng nay
Cả một đời sống cho nghiệp võ
Ðành mang tủi hận tháng năm dài

Máu đào loang đỏ bên dòng nước
Vũ trụ quay cuồng dưới ánh sao
Hàng vạn sanh linh đang nuối tiếc
Còn đâu lựu thắm với hoa đào ?

Quê hương rên xiết lời ai oán
Một dãy sơn hà đẫm khói sương
Tai họa ngày nay, ai biết được
Tại trời cao gieo cảnh tai ương

Uất hờn đôi mắt hằn tia máu
Đêm vắng Sông Ba hiện bóng trơi
Chẳng hẹn cùng nhau ngày gặp lại
Còn may mắn đó … cũng do trời…

Giang san là của người dân Việt
Đừng để ngậm hờn cho cổ nhân
Đừng để Tổ Tiên niềm nuối tiếc
Mấy ngàn năm hùng mạnh dân, quân …

Ly hương nhớ lại thêm buồn tủi
Thương những oan hồn thây chất thây
Ba chục năm rồi, ai nhớ, hỏi ?
Xường chồng như núi tự xưa rày !

Một lòng mơ ước với quê hương
Một sáng cờ bay ngập phố phường
Nước Việt reo vui mừng phục quốc
Sáng ngời dân tộc, ngát yêu thương …

NPNA

HÀNH LÝ SANG SÔNG


Ngọn gió vô tình xô bão giông
Ðưa thuyền trôi giạt giữa dòng sông
Ðầu xuân nắng ấm hoa khoe sắc
Sao vẫn nghe đau ngập cả lòng

Ai biết cho thuyền đang dậy sóng
Một trời cô đọng nét thu phong
Ðể nghe ray rứt niềm thương nhớ
Dĩ vãng theo về những đợi mong

Anh hỡi em đâu muốn lấy chồng
Khi anh còn nặng nợ tang bồng
Khi em áo trắng chiều tha thướt
Gõ nhịp thơ ngây khắp nẻo đường

Nghĩ vậy em nào muốn lấy chồng
Trâm cài lược giắt đẹp hơn không
Sắc hoa màu nhớ vương vương tóc
Thảm cỏ xinh xinh quyện gót hồng

Bởi thế nên em chẳng lấy chồng
E thuyền mỏng mảnh giữa dòng sông
Làm sao chống chọi cơn giông lớn
Ðể lệ tuôn dòng giữa tiết đông

Anh hỡi nhưng em đã lấy chồng
Người năm xưa ấy đã sang sông
Dây chùng phím lạc tình dang dỡ
Em giết đời em giết tuổi hồng …

NPNA

Sunday, June 26, 2011

HÃY CHỜ ÐỢI MỘT NGÀY


Em đau xót bởi mùa xuân chưa trọn
Lỡ cuộc tình, tan cả giấc mơ hoa
Vùi xuân xanh trong ảo ảnh ngọc ngà
Men rượu đắng pha vào hương kỷ niệm…

Anh đã đến bằng tình yêu ngọt lịm
Ru hồn em vào cõi mộng liêu trai
Giấc Nam Kha thao thức giữa đêm dài
Yêu một kiếp cho thêm sầu vạn cổ !

Em vẫn hiểu bến tình và bể khổ
Nửa cuộc đời sương gió nặng bờ vai
Thân lưu vong mòn mỏi những tháng ngày
Thương quê Mẹ dầm chan mưa nắng phủ…

Thương quê Cha cả một đời ấp ủ
Mong đàn con đất Việt rạng danh thơm
Sang quê người cái khó bó cái khôn
Lầm lũi mãi vì miếng cơm manh áo

Người em yêu cũng một đời tần tảo
Ðổ mồ hôi chan lấy bát cơm đầy
Ðem chân tình nới rộng những vòng tay
Dâng trọn vẹn óc tim cho lý tưởng

Người em yêu quyết cùng em một hướng
Xây dựng tương lai hạnh phúc lâu dài
Dẫu cuối đời tình vẫn chẳng nhạt phai
Yêu nồng thắm như ngày xanh tuổi trẻ

Nắm tay em, anh ngọt ngào nói khẻ :
Tình yêu ta do đồng điệu xây thành
Em là bao ước vọng của riêng anh
Chung nhịp bước trên con đường hoa nở…

Em là nắng, là mưa hay là gió
Của tinh cầu dâng đến để anh thương
Xoa dịu trong anh bao nỗi chán chường
Em là cả thiên đường anh mong đợi !

Hãy hy vọng ngày quê hương quật khởi
Hoa nở bên sân mừng đón ta về
Cuối cuộc đời an hưởng với làng quê
Với biển cả bao la tình dân tộc…

Mơ ước đó, đôi ta thề sẽ được
Hỡi quê hương hãy chờ đợi một ngày …

NPNA

HÃY VÌ TÔI


Nếu có dịp ghé qua vùng biển mặn
Hãy vì tôi xin đôi phút dừng chân
Thăm dùm Cha tôi tuổi sắp cửu tuần
Thăm dùm Mẹ mộ phần nơi hoang lạnh

Cha của tôi, tóc phủ màu sương trắng
Một thân gầy lặng lẽ sống cô liêu
Vì mộng non sông người vẫn chắt chiu
Ôm hoài bão dẫu da mồi tóc bạc

Ðường đấu tranh trên nẻo đời luân lạc
Bước công danh sáng tỏ một phương trời
Bao đêm rồi con thao thức Cha ơi
Mong tuổi thọ của Cha dài thêm nữa …

Người hãy vì tôi nhóm lên bếp lửa
Nấu nước pha trà đôi chén mời Cha
Con gái không về trong dạ xót xa
Ngụm trà nóng cho lòng Cha ấm lại

Ðồng cát trắng đã từng đêm khắc khoải
Ôm nỗi sầu Mẹ hát khúc thiên thu
Mẹ đã về trong thế giới hoang vu
Con xa vắng để mộ phần lạnh lẽo !

Tha thứ cho con … đường xa vạn nẻo
Giải ngân hà cách trở tháng ngày qua
Hãy vì tôi, vì tình bạn chúng ta
Ðốt hộ tôi những tuần nhang trên mộ

Hồn Mẹ tôi sẽ linh thiêng phù hộ
Hương nhang thơm quyện đến cõi trời tây
Cho chúng ta duyên tao ngộ một ngày
Trên đất khách pháo hoa… bừng nở rộ …

NPNA

HIU QUẠNH


Một bước ra đi chẳng hẹn về
Dặm trường gió bụi thỏa yên cương
Tha hương áo não hoàng hôn đổ
Lả chả sương rơi thấm bụi đường

Hiu quạnh trăng vờn soi bóng nước
Hững hờ tin nhạn biết tìm đâu
Cố hương ngàn dặm mờ sông núi
Lất phất hồ thu cánh liễu sầu…

NPNA

HOA NỞ CÕI TRỜI RIÊNG


Người đã chiếm hết khung trời thương nhớ
Tháng ngày tôi dằng dặc nỗi chờ mong
Những đêm dài thao thức với chuyện lòng
Và mùa hạ quanh đây đầy phượng tím

Người vẫn đến rồi đi, hồn bịn rịn
Mây rồi bay, cánh nhạn lững lờ xa
Cuộc tình nồng khoảnh khắc giấc mơ qua
Chỉ còn lại một vòng tay hoang vắng

Dĩ vãng đau, vùi chôn niềm cay đắng
Tương lai như rào rạt sóng vô thường
Một lần xa nghe lòng những vấn vương
Tim thổn thức từng khúc ca tình tự

Xin hãy hát ru tôi vào giấc ngủ
Âu yếm tôi trong những giấc mơ hồng
Cho tình yêu êm nhẹ tựa dòng sông
Và quên hẳn những năm dài cô quạnh

Hãy xóa hết đau thương thời bất hạnh
Chờ bốn mùa, hoa nở cõi trời riêng

NPNA

HOANG LỘ MÙA THU


Thung lũng hoa vàng tiết thu trở lạnh
Nắng hạ hồng đã chấp cánh xa bay
Chỉ còn vấn vương tâm hồn cô quạnh
Mặt trời buồn quyện lấy những tầng mây !

Ta bỗng nhớ quê ta thời nhỏ dại
Dòng Hương Giang hờ hững nước trôi xuôi
Thuyền xôn xao đón đưa người qua lại
Mắt môi cười chan chứa vạn niềm vui...

Rồi chiến chinh đưa người vào hoang lộ
Ðổi ruộng đồng thành hố thẳm đau thương
Ta lớn dần nhìn quê hương nhỏ lệ
Thay nụ cười bằng ánh mắt sầu vương !

Từng lớp trai xa mái trường thân mến
Khoác chinh y vì tổ quốc quê hương
Tuổi thanh xuân vì đâu đành dâng hiến
Ðể chia ly thêm bao cảnh đoạn trường ...

Người ta yêu cũng một chiều tạm biệt
Tiễn người đi mà lệ ứa hai hàng
Ðời phi công vẫn một lòng tha thiết
Với non sông đang phủ một màu tang !

Người ta yêu không về như ước hẹn
Trái sầu đau trùm kín cả hồn hoang
Người ta yêu chôn đời trong lửa đạn
Một chiều thu tan tác giấc mơ vàng ...

Ta giờ đây ngồi ôn bao kỷ niệm
Sầu mênh mang thương nhớ cũng mênh mang
Tóc bạc màu tình cũng đang chết lịm
Sương rơi nhiều ... buồn trắng cả không gian !!!

NPNA

HỒN MỘNG


Rủi … có một ngày
Anh ra đi không từ giã
Em một mình …
Côi cút mảnh tình non
Treo giữ thinh không
Lặng lẽ nỗi buồn
Trăng sẽ lặn …
Và anh không còn nữa !
Rủi … có một ngày
Nụ hôn anh chối bỏ
Bờ vai gầy sao gánh nổi niềm đau
Âm thầm nhìn kỷ niệm bay cao
Em lạc vào khoảng trời nuối tiếc …

Em lo sợ …
Có một ngày như thế
Dẫu không tin ngày ấy đến bao giờ
Anh xa em đi về cõi mộng mơ
Ðể riêng em …
Nghìn năm thương nhớ mãi …

NPNA

Saturday, June 25, 2011

HONEY


Thôi anh … chín bỏ làm mười
Cho em sống lại nụ cười hồn nhiên

Tội chi tâm não ưu phiền
Thế gian là đã một miền trầm kha

Cuộc đời biết mấy bôn ba
Dập dồn tai ách trải qua nhiều rồi

Ðừng để em … giọt sầu rơi
E rằng thêm nhạt mắt môi ngọc ngà

Ðêm qua mưa bão bất hòa
Giận ai con phố nhạt nhòa lệ tuôn

Bơ vơ một bóng bên đường
Phòng đơn lặng lẽ tuyết sương ngập hồn

Nguyện xin học lấy điều khôn
Cho tình vĩnh cửu chẳng buồn lòng anh

Giấc mơ đồng điệu xây thành
Nỗi niềm em đó … riêng dành honey …

NPNA

HƯ VÔ


Ta nhìn bốn biển trời mây
Tưởng như người cũ đâu đây gọi thầm

Sóng trôi bờ cát lặng câm
Liễu reo trong gió bão ngầm trong tim

Hoàng hôn dỗ giấc cô miên
Một mình ta với bóng đêm nghẹn ngào

Cuộc đời như giấc chiêm bao
Ngày xanh vụt tắt, mái đầu điểm sương

Nổi trôi theo những chán chường
Về đây tìm lại dư hương tình đầu

Anh hỡi anh …anh ở đâu
Vẫn là em gọi ngàn câu yêu người

Bóng trăng đáy nước mĩm cười
Trúc xanh đùa cợt lã lơi mặt hồ

Hình như trong cõi hư vô
Người yêu lặng lẽ hôn bờ môi em …

NPNA

HƯƠNG XUÂN


Thoảng nghe trong gió chút hương xuân
Từ những cành khô nhen nhú mầm
Trời đã xanh hơn và bớt lạnh
Chạnh lòng ta nhớ những tình thâm

Mười chín năm dài ta cách xa
Khoảng trời trước mặt quá bao la
Quay đầu nhìn lại lòng thêm xót
Nỗi nhớ quê hương … nỗi nhớ nhà

Ðón xuân bên ấy có còn vui
Hay vẫn cưu mang những ngậm ngùi
Ðất khách nơi này xuân lẻ bạn
Quê nhà nơi đó chắc cô liêu ?

Biết đến bao giờ gặp lại nhau
Ngọt bùi chia xẻ chuyện thương đau
Những người bạn trẻ ngày xưa ấy
Gian khổ trùm lên … bạc mái đầu

Thao thức từng đêm nghĩ đến xuân
Cảnh nghèo thêm nặng gánh gian truân
Thương cho đất Mẹ nhiều lao khổ
Xin gửi chút tình với thế nhân …

NPNA

KHÚC NHẠC ÐÊM THU


Trăng thu ngời ngợi dáng thu sầu
Len lén bên song đôi mắt nâu
Khẻ gọi tình nhân qua giấc mộng
Em về ru khúc nhạc đêm thâu …

Em về ru khúc nhạc đêm thâu
Tình hỡi ngàn năm có nhiệm mầu
Lữ khách về đây xin ghé lại
Chút tình tri kỷ … đã cho nhau

Chút tình tri kỷ đã cho nhau
Biển rộng sông sâu chẳng nhạt màu
Dù kẻ chân mây người góc biển
Thu buồn lá rụng … trắng đời đau

Thu buồn lá rụng trắng đời đau
Tay vẫy bàn tay ngập biển sầu
Ðã biết nghìn trùng câu cách biệt
Lời nào nói hết nỗi lòng nhau ?

NPNA

KHÚC TỰ TÌNH


Có lẽ ta như chiếc lá vàng
Ðêm nằm đối mộng khóc dung nhan
Tỉ tê tiếng dế ngoài hiên lạnh
Khơi nhịp sầu lên khúc dịu dàng

Có lẽ ta như những sợi rong
Trôi xuôi theo dòng nước mênh mông
Về đâu từng nhánh thời gian rụng
Cho mảnh hồn ta nhuốm lạnh lùng

Có lẽ ta như những giọt sương
Một ngày xuống muộn nắng hoàng hôn
Vỡ tan phút chốc trên cành lá
Ôm giấc cô miên … nỗi chán chường

Có lẽ ta như gốc liễu khô
Bên đường cô quạnh đứng bơ vơ
Lắng nghe hơi gió mùa thu lại
Dĩ vãng còn đâu để đợi chờ ?

Nhưng bỗng giờ đây, ta có anh
Một tình yêu nhỏ mới vừa nhen
Ôi … tình yêu ấy như hòn lửa
Thắp sáng tim ta những nỗi niềm

Ta đã đi qua nửa cuộc đời
Giờ đây còn lại phút đơn côi
Xin đem một nửa đời còn lại
Chia xẻ cùng ai … những ngậm ngùi …

NPNA

KIẾP TẰM


Người như gió bạt mây ngàn
Tôi như con thú gọi đàn bơ vơ

Chim không về tổ, hững hờ
Mệnh nào định số, không ngờ … người ơi

Trăng buồn trăng khuyết rồi vơi
Tôi buồn trôi nổi một đời lặng câm

Sương sa gió chướng khóc thầm
Ôi thôi … thương kiếp con tằm nhả tơ !

NPNA

KIẾP THU


Ta ví ta như ngọn gió thu
Ðêm se se lạnh thổi sương mù
Nửa khuya trở giấc cơn mê tỉnh
Mơ dáng sông hồ trong mộng du

Lòng thu xao xuyến buồn chi lạ
Lơ lửng cành hồng giữa bão giông
Gom nhặt tro tàn vùng kỷ niệm
Bao nhiêu niên kỷ lạnh trong lòng

Nàng thu ve vuốt những đài hoa
Tô thắm môi em sắc mặn mà
Bởi nắng hạ vàng oi bức quá
Thiêu mòn thân xác tháng ngày qua

Thu trải niềm riêng với thế gian
Trăng thu vằng vặc giữa mây ngàn
Cho thu hò hẹn cùng trăng gió
Mai mối đem thu đến gặp chàng

Thu đang hạnh ngộ với chàng đây
Mái tóc bồng bềnh tựa khói bay
Dáng dấp phong trần đời nghệ sĩ
Ưu tư trăn trở … dáng hao gầy

Thu ôm ấp mãi bóng hình ai
Sầu lắng từng canh, giọt vắn dài
Cho sắc thu buồn theo nỗi nhớ
Bởi thu nào phải liễu trang đài

Hồn bướm mơ tiên, ôi ảo vọng
Ước mơ, mơ ước chỉ hoài công
Vì thu như kiếp sương rơi rụng
Là ánh chiều tàn giữa nắng đông …

NPNA