Monday, June 27, 2011

GƯƠNG SON


Kính tặng nữ sĩ Trùng Quang

Tuổi chín tám, người vẫn say sưa viết
Tỏa khí hùng qua bút pháp tinh anh
Là nữ lưu sao tràn đầy khí tiết
Thầm phục người trang sử đã nên danh

Tuổi chín tám, bao người đà yên giấc
Người vẫn ngồi thao thức với non sông
Trăn trở từng đêm nỗi sầu chất ngất
Thương quê hương mà tan nát cõi lòng

Tuổi chín tám, bàn tay chưa mệt mỏi
Cả một đời dâng hiến nghiệp văn thơ
Hoài bão tương lai dựng xây bờ cõi
Chờ một ngày về tươi đẹp giấc mơ

Tuổi chín tám, bềnh bồng nơi xứ lạ
Mượn lời thơ thay sắt thép gươm đao
Dùng văn chương mong giữ lại sơn hà
Chiến sĩ về, cờ rực rỡ bay cao

Tuổi chín tám, tâm hồn như trẻ lại
Nhìn muôn màu muôn sắc dệt thành thơ
Yêu chiến sĩ nên lòng khao khát mãi
Mong họ về xây dựng lại cõi bờ

Tuổi chín tám, xem như là thế kỷ
Bí quyết nào chân vững, mắt không mờ
Tâm hồn nhiên chất đầy chân thiện mỹ
Muốn thọ như người, ôi… chỉ là mơ
Ra Ði Xin Hẹn Ngày Về
Vần thơ nhắc lại lời thề năm xưa
Vì quê hương đẫm nắng mưa
Mơ thuyền tách bến dẫu chưa thuận bườm
Ngày nào lẫm liệt súng gươm
Bây giờ tóc đã pha sương mất rồi
Trống lòng thúc giục từng hồi
Nghe như trống lệnh một thời chiến binh
Mong quê hương sớm thái bình
Về xây dựng lại quê mình … người ơi

NPNA

No comments:

Post a Comment