Sunday, June 26, 2011

HOA NỞ CÕI TRỜI RIÊNG


Người đã chiếm hết khung trời thương nhớ
Tháng ngày tôi dằng dặc nỗi chờ mong
Những đêm dài thao thức với chuyện lòng
Và mùa hạ quanh đây đầy phượng tím

Người vẫn đến rồi đi, hồn bịn rịn
Mây rồi bay, cánh nhạn lững lờ xa
Cuộc tình nồng khoảnh khắc giấc mơ qua
Chỉ còn lại một vòng tay hoang vắng

Dĩ vãng đau, vùi chôn niềm cay đắng
Tương lai như rào rạt sóng vô thường
Một lần xa nghe lòng những vấn vương
Tim thổn thức từng khúc ca tình tự

Xin hãy hát ru tôi vào giấc ngủ
Âu yếm tôi trong những giấc mơ hồng
Cho tình yêu êm nhẹ tựa dòng sông
Và quên hẳn những năm dài cô quạnh

Hãy xóa hết đau thương thời bất hạnh
Chờ bốn mùa, hoa nở cõi trời riêng

NPNA

No comments:

Post a Comment