Người như gió bạt mây ngàn
Tôi như con thú gọi đàn bơ vơ
Chim không về tổ, hững hờ
Mệnh nào định số, không ngờ … người ơi
Trăng buồn trăng khuyết rồi vơi
Tôi buồn trôi nổi một đời lặng câm
Sương sa gió chướng khóc thầm
Ôi thôi … thương kiếp con tằm nhả tơ !
NPNA
No comments:
Post a Comment