Tuesday, June 14, 2011

NĂM CANH ĐỐI MỘNG


Đêm nay giữa chốn phồn hoa
Có hồn thơ nhỏ chan hòa giọt châu
Trắng đêm thao thức vì đâu
Năm canh đối mộng vương sầu biệt ly
Mẹ đành bỏ trẻ ra đi
Hồn nương theo gió mẹ đi không về !
Sương khuya bàng bạc sơn khê
Hồn đơn vất vưởng ủ ê trăm chiều
Sống đời một kiếp cô liêu
Mẹ buồn, mẹ khóc bao điều thở than
Hồng nhan một kiếp phủ phàng
Bao nhiêu bất hạnh…đã dành tuổi xuân
Cũng dịu ngọt, cũng ân cần
Lo cho con trẻ dấn thân không nề
Khi con đến tuổi cập kê
Từng đêm mẹ thức vỗ về dạy khuyên
Mẹ ăn, mẹ ngủ không yên
Con đi một bước, mẹ liền theo sau
Mẹ nhìn theo giải chim câu
Mẹ trông về hướng trời cao thở dài
Cầu cho con trẻ trang đài
Luôn như ánh nắng ban mai của ngày
Gặp duyên quân tử đẹp thay
Đừng như đời mẹ…đắng cay hận sầu
Ngày con khoác áo cô dâu
Trong đôi mắt mẹ nhìn nhau nghẹn lời
Tưởng con hạnh phúc trọn đời
Mẹ ơi…con cũng…một thời khổ đau
Mười lăm năm sống bể dâu
Bao cơn ác mộng vương sâu tuổi hồng
Còn đâu hương sắc vẹn tròn
Còn đâu ước mộng vàng son thuở nào
Mẹ ơi…dòng lệ con trào
Thương con, thương mẹ ruột đau muôn chiều !
Giọt châu khóc mẹ đã nhiều
Chỉ mong hồn mẹ…tiêu diêu cõi phàm…

NPNA

1 comment:

  1. bài thơ khá hay, thank chia sẻ của bạn nhé!
    Mỹ Huyền – Nhân viên văn phòng
    -------------------------------------------------------------------
    Xem chi tiết về Dịch vụ chụp ảnh cưới phóng sự
    Hoặc Dich vu chup anh cuoi phong su

    ReplyDelete