Người bỏ ta đi quá vội vàng
Chẳng lời trăn trối chẳng than van
Ðể trăng buồn giữa sương thu lạnh
Và kẻ độc hành những nẻo hoang
Xa rồi ước vọng một chiều nao
Cánh cửa tình yêu mở lối vào
Ta có nhau rồi, chung lối mộng
Thuyền tình theo sóng nước trôi mau
Cuộc đời là một giấc phù du
Năm tháng gian truân chốn tội tù
Tưởng được đền bù nơi xứ lạ
Ai ngờ tang tóc phủ chiều thu
Ðông về buốt lạnh bước gian nan
Thêm nhớ thêm đau phận bẽ bàng
Thêm xót xa thương người bạc phận
Ðoạn đường chưa trọn … phải ly tan
Xuân về buồn quá cố nhân ơi
Sao bỏ ra đi chẳng một lời
Ðể kẻ dương gian sầu lẻ bóng
Người xa biền biệt chốn non đoài
Vắng bóng người rồi giữa thế gian
Còn ai tâm sự lúc đêm tàn
Vòng tay đâu nữa chuyền hơi ấm
Cô lẻ mình ta giữa tiết xuân …
NPNA
No comments:
Post a Comment