Saturday, June 11, 2011

NGƯỜI CHIẾN SĨ


Từ vô thỉ đến muôn đời muôn kiếp
Nhất tâm tu là trả nghiệp trần gian
Kẻ bần cùng cho đến bậc cao sang
Miếng chung đỉnh, ai không màng không đợi

Người trần tục lòng tham không biên giới
Lợi cho mình mặc thiên hạ hại thân
Tiếng dữ lành đồn đại khắp xa gần
Mua danh lợi tựa phù vân bọt biển

Rồi áo mão, cân đai rồi chinh chiến
Chiến sĩ gục đầu ca khúc biệt ly
Vĩnh biệt người thân nhẹ bước ra đi
Hồn sông núi nghe lặng thầm tức tưởi

Từ ghềnh đá từ đèo cao dốc núi
Chốn rừng thiêng, sỏi đá vượt trùng dương
Bao gian nan, thống khổ với đoạn trường
Người chiến sĩ phơi gan cùng tuế nguyệt

Khi lià đời có mấy ai thương tiếc
Vành khăn sô tê liệt một thời xuân
Cha hận, Mẹ buồn, vợ khóc, con than
Người chiến sĩ dọc ngang còn đâu nữa !

Những chiến công vượt hầm chông đạn lửa
Anh Dũng Bội Tinh, Dương Liễu Sao Vàng
Ðể làm chi cho kẻ mất giang san
Thêm tủi hổ cho hồn hoang nước Việt

Dưới mộ sâu, người anh hùng có biết ?
Một nửa cơ đồ đẫm máu tiền nhân
Một nửa sanh linh rũ áo bụi trần
Còn một nửa là tha nhân phiêu bạt …

Họ đang sống với xa hoa đài các
Hay từng đêm mưa lệ đổ từng cơn
Gửi niềm riêng trên đôi mắt căm hờn
Nuốt bể hận cho qua ngày đoạn tháng

Nhìn mái tóc vội pha màu sương trắng
Nét tinh anh, oai dũng có còn đâu
Ðoạn trường qua với cơ cực dãi dầu
Thêm nặng kiếp nơi thiên đàng tục lụy

Thương các anh, lòng đau tôi chạnh nghĩ
Phải chi mình là chiến sĩ tài ba
Vượt chín tầng mây nơi hải đảo xa
Xin phép nhiệm mầu cứu nguy nhân loại

Tiền thân mãn kiếp còn đang khắc khoải
Dưới mục ngôn kềm kẹp chốn a tỳ
Người dương gian mang mãi nỗi ai bi
Sầu viễn xứ, sầu cố hương đôi ngả !

Nguyện Trời Phật xin cứu đời vất vả
Cầu yên bình ngự trị khách ly hương
Trút bỏ đi bao buồn bã chán chường
Tu một kiếp cho tròn bao nhiêu kiếp …

NPNA

No comments:

Post a Comment