Thursday, June 16, 2011

LỜI TRI ÂN MÙA XUÂN


Gió hiu hiu thổi cành đào
Trăm hoa đua nở đón chào mùa xuân
Bến đời một cõi phù vân
Giật mình chợt nhớ tuổi xuân đâu rồi

Tôi lặng lẽ thả hồn về quá khứ
Mùa xuân xưa hoa thắm nét đan thanh
Từng đôi chim tình tự hót trên cành
Và mơ ước giao thừa mai nở rộ

Nhớ buổi đó nhà tiên tri thổ lộ
Năm hai ngàn tận diệt kiếp nhân sinh
Chẳng còn trên trái đất ánh bình minh
Cả thế giới đắm chìm trong biển lửa

Hãy kíp tu để không còn kịp nữa
Cho xác thân khi lià bỏ trần gian
Ðược thanh thản nhẹ nhàng nơi cỏi phật
Lúc ấy …
Tôi thầm nghĩ năm hai ngàn xa xôi quá
Chẳng mấy quan tâm chẳng thấy bồi hồi
Ai ngờ xuân đã qua rồi
Hai ngàn năm lẻ đổi dời phong ba
Nổi trôi một nửa sơn hà
Ðàn con không mẹ cách xa dặm trường
Ðón xuân trên bước tha hương
Lời xưa văng vẳng bước đường lưu vong
Ba mươi lăm năm có biết không
Người dân nước Việt cõi lòng tái tê
Gian nan mơ tưởng ngày về
Còn chăng ước vọng cận kề bên nhau
Mong xuân đừng trải lá sầu
Thổi đi những nỗi cơ cầu lá lay
Xin tình người chớ đổi thay
Ðể cho nhân loại ngày ngày yên vui
Xóa tan đi những ngậm ngùi
Người thơ tha thiết một lời tri ân …

NPNA

No comments:

Post a Comment