Wednesday, June 15, 2011

MỘT KIẾP MONG MANH


Ta là ai … từ muôn trùng muôn kiếp
Là công nương, tiểu thiếp hay nô tỳ
Là hồn hoang chất chứa những sầu bi
Là đồ đệ bước đi tìm chân lý

Thượng Ðế ở đâu …
Phật Tổ nơi nào …
Mây giăng bủa chín tầng cao thăm thẳm
Hơn nửa kiếp nhân sinh ta thầm lặng
Bởi khổ sầu chất nặng cả đôi vai
Một gánh giang sơn một tấm hình hài
Mộng ước lớn với vòng tay nhỏ bé
Là nhi nữ của một thời son trẻ
Ta vẫn mơ chia xẻ với non sông
Làm rạng danh con cháu Lạc Hồng
Không hổ thẹn đã sống trong trời đất
Nuôi chí lớn với tấm lòng bất khuất
Lòng dặn lòng ôm ấp một ngày mai
Hoài bão cùng ta trên bước đường dài
Cho hy vọng không mang màu tê tái
Nhưng định mệnh đã gieo mầm oan trái
Thân phận bọt bèo sớm phải vương tơ
Ðể hồn hoang đau réo gọi từng giờ
Mơ ước đã mịt mờ theo gió bụi
Hận xuân xanh đã mang nhiều hờn tủi
Hận nửa đời chưa có một ngày vui …

NPNA

No comments:

Post a Comment