Wednesday, June 15, 2011

MƯA NẮNG VÔ TÌNH


Có ai muốn biết cuộc đời tôi
Một chuyến xe hoa lạc bến đời
Xin hãy chờ tôi đôi phút nhé
Vọng tiếng chuông về cõi xa xôi

Tôi nhớ lại mùa thu năm ấy
Lá vàng rơi, xác lá ngập hồn tôi
Nắng như thương …
Cứ vấn vương bên mành cửa
Mưa như buồn rơi lệ suốt đêm thâu
Tôi vô tình có hay biết gì đâu
Mắt môi nhỏ đã sa vào biển lửa

Nắng … sao không nói
Mưa … sao không gọi
Cô bé ơi, kíp vội dừng chân
Cô còn quá trẻ
Bước cô đi …
Sẽ gặp lắm gian truân

Còn Thượng Ðế !
Sao ngài không lên tiếng
Phép nhiệm mầu đâu
Không biến chuyển cuộc đời tôi
Thượng Ðế làm ngơ để mắt tôi mờ
Ðôi chân nhỏ đạp bừa lên sỏi đá …

NPNA

No comments:

Post a Comment