Em đã bao ngày không thấy mùa xuân
Thêm hắt hiu buồn cuộc sống gian truân
Nhớ mẹ thương cha khối sầu vạn cổ
Mùa xuân đâu còn với kẻ cô thân
Em đã bao lần mơ dáng nàng xuân
Tha thướt hương trầm nhẹ gót giai nhân
Như nắng mơ màng hôn lên mái tóc
Nghe gió xạc xào nhạc khúc tiêu ngân
Em đã bao mùa thương nhớ nàng xuân
E ấp duyên thơ giữa chốn bụi trần
Hứa hẹn cùng trăng sau mùa giá lạnh
Sưởi ấm tim người trên cõi thế gian
Bây giờ xuân đến rồi ư ?
Bâng khuâng nhớ chuyện tương tư trong lòng
Thế là đã dứt mùa đông
Trở cơn gió bấc đón dòng mưa ngâu
Để nàng xuân bắc nhịp cầu
Ngưu Lang Chức Nữ đẹp màu thủy chung
Xuân tươi đẹp tựa phù dung
Từ trên thượng giới xuống cùng thi nhân
Vẽ tranh xướng họa đôi vần
Ôi chao … mãi mãi mùa xuân tuyệt vời
NPNA
No comments:
Post a Comment