Friday, June 24, 2011

LỜI TÌNH KHÔNG DÁM NGỎ


Anh có biết, buổi đầu ta gặp gỡ
Một chút gì xao xuyến thoảng qua tim
Như dư hương của lứa tuổi thần tiên
Như ánh lửa trong đêm trăng huyền thoại …

Em vẫn hiểu, nói điều này rất ngại
Hai mươi năm tình ái đã hững hờ
Bóng nguyệt tàn em cũng dứt đường tơ
Làm kiếp kén, kiếp tằm mơ phận mỏng

Ðược bình yên trong biển đời bão sóng
Ðếm thời gian lặng lẽ tựa bóng câu
Chia cùng em, chia nửa cuộc tình sầu
Thế cũng đủ, mơ làm chi hoa gấm ?

Anh nhìn em, đôi mắt buồn sâu thẳm
Khiến tim em như chùng nặng xót xa
Tận đáy lòng đang trổi khúc hoan ca
Muốn ôm cả vầng trăng đang mờ tỏ

Khổ cho anh … lời tình không dám ngỏ
Chỉ nhìn nhau nào có đủ đâu anh
Nếu đã yêu, anh phải thật chân thành
Phải mạnh bước dù chông gai chận lối

Em vẫn là em … ngỏ sầu tăm tối
Ðường thênh thang nhưng hẹp bước em đi
Mấy bể dâu em còn được những gì ?
Tìm chẳng thấy, nên tim hồng bỏ ngỏ …

NPNA

No comments:

Post a Comment