Thôi anh … chín bỏ làm mười
Cho em sống lại nụ cười hồn nhiên
Tội chi tâm não ưu phiền
Thế gian là đã một miền trầm kha
Cuộc đời biết mấy bôn ba
Dập dồn tai ách trải qua nhiều rồi
Ðừng để em … giọt sầu rơi
E rằng thêm nhạt mắt môi ngọc ngà
Ðêm qua mưa bão bất hòa
Giận ai con phố nhạt nhòa lệ tuôn
Bơ vơ một bóng bên đường
Phòng đơn lặng lẽ tuyết sương ngập hồn
Nguyện xin học lấy điều khôn
Cho tình vĩnh cửu chẳng buồn lòng anh
Giấc mơ đồng điệu xây thành
Nỗi niềm em đó … riêng dành honey …
NPNA
No comments:
Post a Comment