Friday, February 4, 2011

TRĂNG THU NHỚ MẸ


Tuần Phật Ðản mẹ thân yêu ngã té
Bốn giờ liền lạnh lẽo dưới nền hoa
Lời thống thiết mẹ kêu gào cứu mạng
Ðến tàn hơi thiên hạ chẳng ai qua…

Cửa then gài người ta không vào được
Hay bởi lòng người chẳng có từ tâm
Sợ họa tai làm ngơ không cứu giúp
Mang hình người mà tâm địa dã nhân
Sáu hôm sau mẹ ly biệt cõi trần
Vào giờ ngọ, đúng ngày rằm Phật Ðản
Mẹ ra đi chắc lòng không thanh thản
Bao thâm tình còn vương ở thế gian
Suốt một đời khổ cực mẹ đa mang
Cao niên kỷ mẹ võ vàng thân xác
Chẳng gấm lụa, chẳng xa hoa đài các
Ngày lẫn đêm một dạ nhất tâm tu
Kiếp con người … ôi một kiếp phù du
Thân tằm nhả sợi kén tơ cho đời

Nuôi con khôn lớn nên người
Chữ hiếu con trả là vui tất lòng
Nhưng khi con trẻ thành thân
Mẹ còn đâu nữa hiếu phần con lo …

Ðêm nay rằm Vu Lan con nhớ mẹ
Hăm mốt niên trường vắng bặt bóng từ thân
Mùa Vu Lan, mùa báo hiếu hiền nhân
Mẹ yêu đã vĩnh biệt cõi trần … còn đâu !

NPNA

No comments:

Post a Comment