Sunday, February 27, 2011

TA SỢ MÙA XUÂN


Ta cũng muốn mùa xuân về bên cửa
Dù quê người chẳng nắng ấm reo vui
Thân ly hương bao kẻ giấu nụ cười
Cũng vẫn phải chào nàng xuân trở lại

Nghĩ về xuân lòng ta thêm ái ngại
Thời gian trôi lặng lẽ nước xuôi dòng
Mang vào thân số kiếp phải long đong
Câu bất hạnh theo ta từ muôn thuở …

Nghĩ đến xuân dường như tim rạn vỡ
Mái ấm còn đâu, Cha Mẹ xa rồi
Ðêm giao thừa lau ngấn lệ đơn côi
Ta sợ lắm …xuân ơi, đừng trở lại !

Ta cũng muốn mùa xuân luôn tồn tại
Cho cây đâm chồi nẩy lộc tươi xanh
Tình cảm lên ngôi, ước vọng đạt thành
Cả nhân loại vui mừng xuân ngự trị …

Xuân đã đến, đã đi bao thế kỷ
Với nhân sinh xuân tạo nét tương thân
Không có nàng xuân hoa lá úa tàn
Xuân cứ đến, mặc dầu… riêng ta sợ !

NPNA

No comments:

Post a Comment