Là ta vẫn kiếp bên đường đơn côi
Thương con gian khổ chân trời
Nhớ Cha nhớ Mẹ đầy vơi tủi sầu
Từ vào chung cuộc biển dâu
Mấy ai tránh khỏi niềm đau nỗi phiền ?
Nhọc nhằn, tai ách đảo điên
Nhân gian là cả một miền trầm kha
Nửa đời vất vả bôn ba
Nửa đời chẳng thấy đâu là mùa xuân !
Tình yêu đôi lúc đến gần
Nhưng rồi cất cánh bao lần xa bay
Tình yêu hiển hiện đâu đây
Mà như xa cách đường mây cuối trời
Vòng tay chia xẻ đôi nơi
Chuyện trăm năm chỉ …trò chơi thôi mà
Xin người đừng nói yêu ta
Mùa xuân trong mắt phôi pha lâu rồi
Chút tình xuân gửi muôn nơi
Quê hương vẫn mãi một trời nhớ nhung
Ước mong giây phút tương phùng
Tình xuân vẫn mãi chung vùng đam mê …
NPNA
No comments:
Post a Comment