Friday, February 25, 2011

THIÊN ÐƯỜNG TRẦN GIAN


Ta ngày qua ôm dáng gầy phai sắc
Giọt nắng đong đưa trên tóc muộn phiền
Mắt xanh xưa vàng võ với cô miên
Vai nghiêng hụt hẫng chìm sâu cõi nào …

Ngày lại ngày qua, phù vân chao đảo
Cánh sen hồng gió bão đã từng cơn
Chiều mưa ngâu thêm lạnh nỗi cô đơn
Chợt ngơ ngẩn, đếm dần năm tháng rụng …

Gót ngọc kiêu sa, trăng ngà vỡ vụn
Như muộn màng theo lớp tuổi rong rêu
Môi thắm phôi pha một sớm một chiều
Hoa tình tự theo mây trời vỗ cánh

Giờ ở đây, cành sầu chia hai nhánh
Trăn trở vây quanh, ác mộng chập chờn
Biết nhờ ai trút sạch được nguồn cơn
Tìm trong mộng ảo…thiên đường trần gian …

NPNA

No comments:

Post a Comment