Monday, February 21, 2011

TIỄN TÌNH VÀO MIÊN VIỄN


Em quỳ xuống và âm thầm cầu nguyện
Nhờ phật trời mầu nhiệm cứu tha nhân
Dìu dắt người yêu đã lánh cõi trần
Vào miên viễn, cho em lần vĩnh biệt

Ðôi mắt anh đâu nhìn em tha thiết
Mà ngậm ngùi khép chặt đến thiên thu
Nụ hôn xưa tan rã tựa sương mù
Vòng tay ấm chỉ còn là băng lạnh

Anh nằm đó, ôi một đời bất hạnh
Ðã lặng im vào thế giới vô hình
Em kêu gào, anh cứ mãi lặng thinh
Lời mật ngọt theo anh về cát bụi

Anh ra đi lòng còn mang hận tủi
Một kiếp người mang lắm nợ phong sương
Vẫn hoài mong ngày trở lại quê hương
Nay đã gửi xương tàn nơi đất lạ

Xót xa nhìn anh đi trong vội vã
Chẳng một lời từ tạ phút chia ly
Ðau thương ơi, em nói được điều gì
Chỉ cầu nguyện hồn linh về với phật

Hãy theo gió theo mây trời phiêu bạt
Dệt vần thơ giữa trời rộng thênh thang
Quên hết đi chuyện nhân thế phũ phàng
Ðể tìm chút an nhàn nơi cõi tịch

Ðêm trăng thu … trăng buồn mờ mịt
Trăng nhớ người và … em nhớ anh …

NPNA

No comments:

Post a Comment