Anh thấy chăng cây lá nhuộm ưu sầu
Mùa xuân tàn, hoa thắm giã từ mau
Còn trơ lại xác xơ chiều nắng hạ…
Và đôi ta mỗi người chia mỗi ngả
Mùa thu buồn héo úa cả dung nhan
Tiễn anh đi mà lệ ứa hai hàng
Tình chưa trọn sao đành câu giã biệt !
Từ hôm nay trao ai lời thắm thiết
Tưởng rằng quên nhưng đâu dễ gì quên
Mưa lạnh lùng và nắng cũng thản nhiên
Cho gió thoảng hôn lên làn tóc rối
Cho kỷ niệm ùa vào trong đêm tối
Trở trăn nhiều càng thêm nhớ thêm thương
Vu Lan về gợi lại chút tình riêng
Khơi nhung nhớ mùa thu đầu gặp gỡ
Tay ấm vòng tay, chuông chiều ngân đổ
Quỳ bên nhau mùa báo hiếu Vu Lan
Nụ hôn xưa, ôi giấc mộng đá vàng
Giờ bỡ ngỡ ta về trong cô quạnh
Người nơi đâu… bỏ mình ta đơn lạnh
Bao năm dài tình cũ chẳng phai phôi
Nuốt lệ sầu nhìn chiếc lá rơi rơi
Thiên thu người hỡi, ai buồn hơn ai…
NPNA
No comments:
Post a Comment