Monday, February 21, 2011

THUYỀN TRĂNG


Óng ánh một dòng sông nước bạc
Bên bờ hàng liễu rũ chơi vơi
Trăng khuya chếch bóng trên đầu núi
Trầm bỗng trong ta tiếng gọi mời…

Âm hưởng hương tình vương đáy mắt
Thiếp buồn từ độ biệt Kinh Kha
Thiếp buồn nên để tàn nhan sắc
Vì tháng năm qua…mắt lệ nhòa !

Thuyền hỡi thuyền, trăng hỡi trăng
Ðêm đêm đối bóng biết chăng thuyền sầu
Bây giờ, trăng ở nơi đâu
Chàng nơi ải nhạn, thiếp đầu sông tương
Thuyền trăng ôm mãi sầu thương
Tuổi thơ có kẻ tơ vương đỉnh sầu
Ba mươi năm, có đổi màu
Chỉ là bọt biển dãi dầu hồn thơ
Trăng ơi…trăng khuất mây mờ
Ðể sầu chiếc bóng…bơ vơ lòng thuyền…

NPNA

No comments:

Post a Comment