Wednesday, July 13, 2011

ÐÔNG BUỒN NHỚ MẸ


Hai mốt năm bóng mẹ hiền xa vắng
Ðông quê người giá lạnh thấm hồn con
Tiếng kệ câu kinh Phật dạy vô thường
Nhưng lòng vẫn xót xa niềm nhớ tưởng

Con của mẹ bao năm dài vất vưởng
Ðời lưu vong đơn chiếc giữa gian truân
Nhớ năm xưa miền biển sóng quây quần
Dù vất vả chẳng rời nhau gang tấc

Giờ mẹ đã bình yên nơi cõi phật
Biệt trần hoàn tục lụy lắm gai chông
Bỏ lại con lạc lõng giữa chiều đông
Con mất mẹ cả thiên đường sụp đổ

Bao mộng ước đã nửa đường tan vỡ
Mẹ hiền ơi, nguồn sữa ngọt ơn sâu
Mẹ yêu ơi, trần thế nhuốm u sầu
Chữ hiếu thảo bao giờ con báo đáp

Cuộc đời đó từ quê hương bão táp
Dân tộc lầm than đất nước điêu linh
Sóng dữ trùng dương biển cả vô tình
Ðường vượt thoát bao oan hồn tức tưởi

Con của mẹ cũng từng qua những nỗi
Vượt sóng tử thần lửa đạn quanh thân
Trở về đây con quỳ trước mộ phần
Dâng lên mẹ tình con bên hương khói

Cúi xin mẹ linh thiêng nghe lời gọi
Của cháu con trên vạn nẻo bơ vơ
Của quê hương đang mỏi mắt trông chờ
Niềm hạnh phúc ấm no cho nhân loại …

NPNA

No comments:

Post a Comment