Monday, January 31, 2011

VÔ THƯỜNG


Mùa thu vây kín nỗi buồn
Hồn se sắt lạnh từ nguồn cội xưa

Người đi trong cõi gió mưa
U minh một kiếp cho thừa cơn đau

Cho ta thêm ngẩn ngơ sầu
Ngàn thương cũng chỉ một câu giã từ

Người nay cát bụi phù du
Ta loài cỏ dại hoang vu bên đường

Tương lai, hiện tại chán chường
Gẫm ra, một chữ vô thường mà thôi !!!

NPNA

No comments:

Post a Comment