Saturday, January 29, 2011

XUÂN MUỘN


Ngọn gió đông phong thổi lạnh lùng
Gieo lòng nhân thế nỗi sầu chung
Nửa thương cố quốc xa ngàn dặm
Nửa xót phận người lạc cố hương

Một bước ra đi cứ tưởng là
Quay về xây dựng nước nhà ta
Cho em ấm lại bờ môi nhỏ
Cha mẹ mừng vui ấm tuổi già

Ngày tháng trôi đi những đợi mong
Thân trai chưa thỏa chí tang bồng
Tóc xanh nay đã pha sương trắng
Mà vẫn nghìn trùng cách núi sông

Xuân đến nghe lòng man mác đau
Dở dang ước hẹn mối duyên đầu
Bao năm xa cách lòng trăn trở
Em hỡi bao giờ tái hợp nhau

Em có chờ anh nơi bến sông
Bên hàng dương liễu lúc tàn đông
Mỗi khi anh thấy hoa đào nở
Ly xứ nghẹn ngào, em biết không

Xuân về đất khách cô đơn quá
Dằng dặc trăng khuya đếm tuổi già
Anh vẫn hằng mong xuân đến muộn
Cho tình hai đứa chẳng chia xa …

NPNA

No comments:

Post a Comment