Thursday, July 14, 2011

BỜ TÂY THÁI BÌNH DƯƠNG


Chiếc du thuyền bềnh bồng trên biển lớn
Tựa vào nhau cùng ngắm cảnh chiều tà
Quê hương mình, anh bảo : phía trời xa
Hơn vạn dặm Thái Bình Dương sóng gợn …

Em sực nhớ : Vũng Tàu ngày mới lớn
Bãi cát vàng in vạn dấu chân ai
Khi chiều qua có những chiếc lâu đài
Xây bằng cát … dã tràng theo sóng vỗ

Anh có nhớ rặng dừa xưa ấp ủ
Cặp nhân tình vai sánh tựa đôi đầu
Nguyện trăm năm lòng chung thủy yêu nhau
Dù biển cạn, non mòn thề chẳng đổi

Rồi chinh chiến bao cuộc đời trôi nổi
Nghìn chuyện tình dang dở với đau thương
Bao điêu linh thống khổ chốn vô thường
Vẫn ao ước kiếp này bên nhau mãi

Chiều buông xuống, bóng đêm trùm đại hải
Quê hương mình chốn ấy tận trời đông
Nghe đâu đây nhạc khúc nước xuôi dòng
Và dĩ vãng hiện về trên lối mộng …

NPNA

No comments:

Post a Comment